top of page

ALPHA SPRING CAMP - HƠI THỞ MÙA XUÂN

Ảnh của tác giả: Man Nguyen NgocMan Nguyen Ngoc

Thông điệp từ “Hơi thở mùa Xuân”


Trải nghiệm ngoài thiên nhiên giúp trẻ học cách tự lập, giải quyết vấn đề và làm việc nhóm. Những kỹ năng này không chỉ hữu ích trong cuộc sống hàng ngày mà còn là nền tảng vững chắc cho tương lai. Đặc biệt chú trọng về kỹ năng quản lý cảm xúc & hoạt động chú tâm mindfulness.


Mỗi năm đến mùa Xuân mới, Alpha Camp Academy lại bắt đầu chương trình trại Xuân với tên gọi Alpha Spring Camp, và chủ đề như mọi năm vẫn là “Hơi thở mùa xuân”

Mấy bạn nhỏ trong các chương trình giáo dục trải nghiệm, mỗi khi sinh hoạt vòng tròn thì các con hay chia sẻ về một đề tài mà thầy cô hay được lắng nghe, đó là “Mỗi khi Ba Má con có cảm xúc mạnh, lúc đó con cũng khó chịu hoặc có khi rất sợ thì làm sao con có thể bình tĩnh và giúp được Ba Má con được hả thầy?”


Nghe xong những câu hỏi này, lòng thầm nghĩ ngày xưa thầy cô cũng giống con, khi mà Ba Má có những cảm xúc mạnh, thường có những lúc do mình làm gì đó không vừa ý hoặc có khi vì chuyện gì đó mới có phản ứng như vậy. Rồi mình cũng sợ quá trời, có khi tìm cách thoát ra chỗ đó ngay, đi lấy nước hay lẻn ra phía sau, cho nên mới được kêu là đứng yên đó, nghe TUI hỏi đây! Rồi lát sau cũng qua, có thầy cô kể cũng có lần ăn mấy roi xong mới thôi, rồi tối được thoa dầu gió, mát-xa nhẹ cho bớt. Nó cũng là một tuổi thơ đi qua, nhưng thường mọi người vẫn nhớ đến những giây phút này.


Bản năng thấy không an toàn thì muốn rời đi, né đi. Có khi hồi đó thấy có đứa trong xóm, nó tức quá vì bị la quá nên có lấy cái gáo quăng cái đùng vào nhà, hòng giải tỏa và kêu anh nó đừng có la nó nữa, mà hậu quả thì biết rồi, sau đó bị quánh thêm một hồi rồi Ba Má hai đứa nó về, rồi cả hai anh em được kêu to “nằm xuống cho tao, bốp bốp bốp”


Kể đây cũng là câu chuyện khi mỗi người chúng ta lớn lên nhận thấy rằng, những cảm xúc nó đến và rồi rời đi, kèm theo đó những hành động mà có khi lúc đó chỉ có biết là trút cho nó hả giận hay làm vậy thì đối tượng bên kia sẽ chịu làm theo cái ý mình, hay vì lúc đó cũng không biết làm răng, cho nên cứ thế mà tiến. Mà lúc đó làm sao để mà bình tĩnh hay từ từ nói, thực tế nó điên tiết lên, tay nắm đấm và mắt trợn tròn, hòng sang bằng tất cả hay âm thầm chịu đựng…


Hơi thở trong mỗi con người thật đặc biệt. Có lần nghe vị Thầy trên núi giảng cho mọi người “Mỗi ngày chúng ta sống nhờ đâu?” Tiếng trả lời thay phiên, nào là thức ăn, nước uống, không khí, tiền bạc…vâng vâng. Lúc sau Thầy nói các con trả lời không có sai, rồi Thầy nói còn một thứ quan trọng trong suốt cuộc đời mà mình ít khi để ý đến, rất gần chúng ta, cũng rất xa ta mà lại quan trọng lắm với ta, đó là HƠI THỞ. Rồi được nghe Thầy giảng tiếp, ai nghe cũng chú tâm cả.


Mỗi ngày con chim sáng ra bình minh thức giấc, đàn chim bay đi kiếm ăn, sải cánh và cất tiếng hót vang. Chiều về tổ, nghỉ ngơi trong ánh hoàng hôn buông xuống để đêm về nghỉ ngơi. Rồi ngày mai lại tiếp tục. Nhịp điệu trong tự nhiên là thế, con chim cũng thế và con người cũng thế,

Mấy nhỏ nghe nói nói miết, hỏi câu hỏi mà toàn nghe chuyện ngày xưa, với chim chóc bay rồi về ngủ, mặt trời mọc rồi lặn rồi các con phải làm răng?

Mình nói rằng các con không cần làm gì cả đâu. Mấy nhỏ nhìn nét mặt có vẻ bất ngờ, sao kỳ vậy. Nói vậy chứ một hồi thầy cô cùng các con nói với nhau về tình huống thực tế các con gặp, cùng đặt câu hỏi và để các con mở lòng thì cuối cùng quay về sự đồng cảm với Ba Má và hiểu vì sao Ba Má như thế, hiểu cơ chế cảm xúc đến từ đâu, mình cũng vậy và Ba Má cũng vậy. Quan trọng là đồng cảm xong rồi thì mình phải có hành động chứ con?


Thì cả lớp ngồi trên tấm bạt xanh, trải trên mặt đất sẵn ngồi, thế là hai tay đặt lên bụng, quan sát phồng xẹp của bụng (dưới bụng có một vị trí đặc biệt lắm, nói với các con vậy đó) rồi mình ngồi chơi, quán sát nhịp phồng lên xẹp xuống rồi lâu lâu để ý lên lỗ mũi rồi lâu lâu để ý đến một đối tượng nào đó mà mình cảm thấy dễ nhất. Xong hồi lâu thì có khi nhảy đùng đùng rồi đưa tay quan sát nhịp tim, đếm nhịp đập, tốc độ của nhịp đập rồi mình cùng ghi nhận và chia sẻ với nhau sau đó, và tự nhiên hồi có bạn nói sao giống cái hồi con đối diện với Ba Má lúc đó vậy thầy…


Thầy cô cũng đang giống con, mỗi ngày một chút và bước đi thôi.

Hơi thở có gì đó đặc biệt và các con ngồi chơi với hơi thở được, trong các hoạt động các con thực hành vừa tĩnh vừa động, chứ không phải bạn nào cũng ngồi nhắm mắt được đâu, có khi kêu bạn nhắm mắt lại càng căng thẳng hơn, khó chịu hơn và mỗi bạn nhỏ sẽ phù hợp với các hoạt động, thể lý và nền tảng trước đó.

Mỗi ngày đều là một ngày mới, mùa xuân cũng là mỗi ngày đều là sự tươi mới, giống mùa xuân hoa nở và đón chào những điều mới mẻ. Vui có, buồn có xong nếu mỗi bạn nhỏ hay Ba Má ngồi xuống, nằm xuống cũng được, đứng cũng được chơi với hơi thở, bước chân hay ngồi tựa vào một nơi nào đó, cho mình tĩnh lặng chút đỉnh thì có khi bão đến, cảm xúc mạnh đến nó giúp mình nhiều lắm mà có khi nếu không tập thì khi bão đến cuốn mình đi như chơi, và nó vẫn cuốn mình đi, nhưng mình biết rằng tập luyện vẫn hơn.


Hơi thở mùa Xuân - chào đón những bạn nhỏ tham gia trại xuân, mang thêm cho mình màu sắc và ngồi chơi với hơi thở trong trời đất Xuân về.

KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN
KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN
chạm
chạm
xúc động
xúc động
cùng thở đón chào ngày mới
cùng thở đón chào ngày mới
Vòng tròn hơi thở mùa xuân, khoảnh khắc đẹp
Vòng tròn hơi thở mùa xuân, khoảnh khắc đẹp

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page